Con đường Yoga
  • Home
    • Lớp cộng đồng
  • About
  • Books
  • Blogs

Câu chuyện người Yogi (Phần 2)

8/17/2021

0 Comments

 
Picture
Trong quá trình tìm kiếm sự thật, người Yogi đã tìm thấy bản thân mình. Trong quá trình tìm kiếm bản thân mình, người Yogi nhận thức được Thượng Đế. 

Anh đi rất nhiều nơi, anh đọc rất nhiều sách, anh gặp gỡ rất nhiều người. Những mảnh ghép bắt đầu hoàn thiện. Thế nhưng, người Yogi cũng bắt đầu nhận thức được những giới hạn. Anh không thể nào hiểu được Thượng Đế. Anh không có đủ thời gian, anh không có đủ kiến thức, anh không có đủ bất cứ nguồn lực nào để có thể hiểu được tường tận kế hoạch mà Thượng Đế đã tạo ra cho muôn loài.

Thế nhưng, không bỏ cuộc, người Yogi vẫn tiếp tục chuyến hành trình. 
Người Yogi nghe nói Thượng Đế có mặt ở khắp mọi nơi. Và như vậy, anh quyết định đi đến khắp mọi nơi để tìm kiếm. Anh từ bỏ gia đình, từ bỏ nhà cửa, từ bỏ tất cả mọi ham muốn và trở thành một người du mục. Anh cứ đi, đi mãi, trong nhiều ngày, nhiều tháng, nhiều năm, rồi nhiều chục năm. Thế nhưng, người Yogi vẫn chưa thể nào tìm được Thượng Đế. 

Người Yogi nghe nói Thượng Đế có mặt trong tất cả muôn loài. Và như vậy, anh quyết định trở thành tất cả muôn loài để tìm kiếm. Anh ngồi xuống, quan sát và bắt chước. Anh trở thành cái cây. Anh trở thành trái núi. Anh trở thành con cá. Anh trở thành con công. Anh trở thành chiến binh, anh trở thành vị thần. Anh trở thành người bình thường. Anh trở thành con bò. Anh trở thành con chó. Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, trong nhiều năm. Không một ai thật sự biết chính xác người Yogi đã phải trải qua những gì. Thế nhưng, anh vẫn chưa thể nào gặp mặt Thượng Đế.

Dường như có điều gì đó không ổn. Người Yogi ngẫm nghĩ. 
Nếu Thượng Đế có mặt ở khắp mọi nơi, tồn tại trong tất cả muôn loài, vậy tại sao anh vẫn chưa thể nào tìm thấy? 

Người thanh niên mở mắt. Anh nhận thấy mình đang ngồi ở bìa rừng. Không rõ từ đâu, một con rắn từ trong bụi cỏ xuất hiện, nó trườn đến trước mặt anh vươn cổ và rít lên. Người Yogi nhìn con rắn. Con rắn nhìn người Yogi. Cả hai nhìn nhau liên tục trong một thời gian dài. Nhưng rồi, con rắn trườn đi. Vào khoảnh khắc ấy, người Yogi chợt nhận ra được một điều. Anh không thể nào trở thành một con rắn tốt như một con rắn. Anh không thể nào trở thành một con công tốt như một con công. Hãy cứ để những con vật thực hiện tốt những vai trò mà chúng được ban tặng. 

Còn anh? Người Yogi bật cười. 
Nếu quả thật Thượng Đế có mặt ở khắp mọi nơi, tồn tại trong tất cả muôn loài… Vậy thì Thượng Đế cũng đang ở đây, trong chính cơ thể này. Không cần phải đi đâu cả. Không cần phải trở thành cái cây. Không cần phải trở thành trái núi. Không cần phải trở thành bất cứ con vật nào. Người Yogi quyết định trở thành chính mình. 
Anh ngồi xuống, nhắm mắt.
Picture
Sự thật là gì nhỉ? Người Yogi tự hỏi. Anh đã thực hành không bạo lực, không nói dối, không trộm cắp, không phóng túng, không thu nhặt trong suốt một thời gian dài. Nhờ đó, những ham muốn của giác quan đã được làm mỏng đi rất nhiều. Anh đã thực hành thanh tẩy, hài lòng, giữ gìn nếp sống khổ hạnh, tìm hiểu tri thức, quy phục Thượng Đế trong suốt một thời gian dài. Nhờ đó, những nhu cầu của cơ thể luôn được giữ ở mức tối thiểu. 

Chỉ cần một bộ quần áo, không cần nhiều, anh có thể di chuyển từ nơi này sang nơi khác, mà vẫn thấy đủ đầy. Để đi tìm Thượng Đế, người Yogi đã bỏ lại tất cả mọi thứ ở quê nhà. Thế nhưng, đến lúc này, anh nhận thấy có một điều mà không có cách nào anh có thể bỏ.

Đó chính là hơi thở.
Nếu không hít thở, anh sẽ chết. Nếu không có Thượng Đế, anh cũng sẽ chết. Người Yogi giật mình. Hay là hơi thở chính là Thượng Đế? Ôi trời. Tại sao anh không nghĩ ra điều này trước đó?

Người Yogi bắt đầu đóng lại tất cả mọi giác quan, để hướng vào hơi thở, hướng đến nguồn năng lượng liên tục di chuyển từ bên trong ra bên ngoài, rồi lại vào trong, được giữ lại, rồi ra bên ngoài.

Không còn bất cứ điều gì quan trọng nữa. Người Yogi chỉ ngồi đó và hít thở. Ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm. Không một ai biết chính xác là bao lâu. Người Yogi vẫn trên đường tìm kiếm Thượng Đế, chỉ là lần này, anh đang ngồi yên một chỗ…
Picture
Khi có thể ngồi xuống thoải mái cân bằng trong một thời gian đủ dài, người thực hành có cơ hội cảm nhận được dòng chảy của năng lượng đang liên tục luân chuyển giữa bên trong và bên ngoài, thông qua sự vận động của hơi thở và các chakra. Vào khoảnh khắc đó, người Yogi không còn là bình chứa, anh ấy đã trở thành đường truyền. Người Yogi không còn là ao hồ, anh đã trở thành con suối. Người Yogi không còn là tích trữ, anh đã trở thành một không gian. 

Người Yogi tin rằng cơ thể (vật chất) của họ được tạo ra không chỉ đơn thuần để phục vụ cho những nhu cầu hay ham muốn. Nó còn mang trong mình một sứ mệnh, để giúp đỡ phần linh hồn phía trong được trưởng thành, được chuyển hóa, để từng bước nhận thức được sự thật, và cuối cùng là trở thành sự thật.

Bằng việc thực hành Asana, người Yogi có thể nhận thức được rằng, sự thoải mái và cân bằng là một chuyến hành trình mà mỗi người phải tự mình trải nghiệm, không thể nhờ vả, không thể mua sắm, không thể truyền lại, không thể chiếm đoạt bằng bất kì hình thức nào. Bằng cách trở thành những tư thế, người Yogi tái hiện lại quá trình tiến hóa của sự sống, từ thực vật như hoa sen, cái cây, đến côn trùng như châu chấu, bò cạp, đến các loại động vật dưới nước cá heo, con cá, con rùa, cá sấu; đến các động vật trên bờ như con bò, con chó, con lạc đà, sư tử. Và sau đó, là con người với em bé, với vũ công, với chiến binh, rồi tiến hóa thành các anh hùng, các vị thần, như Hanuman, Kapila, Vasistha… 

Thông qua trải nghiệm này, những thoáng nhìn về hòa hợp bắt đầu xuất hiện. Tính nhị nguyên của thắng thua và được mất; của vinh quang và nuối tiếc, của cơ thể và tâm trí, của tâm trí và linh hồn, của phải trái, của đúng sai sẽ dần dần biến mất. Người Yogi nhận thức được cuộc sống của bản thân và tất cả mọi hoạt động xoay quanh nó đều là một phần không thể tách rời của vũ trụ. Từ những sinh vật nhỏ nhất cho đến những sinh vật lớn nhất đều có khả năng chứa đựng một phần của sự thật, một phần của vũ trụ. 

Nếu không nhìn thấy được sự thật này, tất cả mọi kỹ thuật trước đó trong Yama, Niyama, nếu có thực hiện, cũng chỉ là hình thức. Sự hòa hợp không thể xảy ra, nếu như, người thực hành không tìm thấy điểm chung của con người, của nhân loại với muôn loài và vũ trụ.

Khi nhắc đến Asana với vai trò là bước thứ ba trong 8 nhánh Ashtanga, chúng ta tập trung nhiều vào các tư thế ngồi. Bởi trong các tư thế này (xếp bằng, hoa sen, bán hoa sen), một cách rất tự nhiên, cấu trúc của cơ thể sẽ được sắp xếp một cách rất hài hòa, với cột sống thẳng, ngực mở rộng, hai vai thư giãn. Tuy nhiên, trạng thái cân bằng và thoải mái không chỉ giới hạn trong các tư thế ngồi. Một khi đã có được những thoáng nhìn, hãy tiếp tục tìm kiếm sự cân bằng và thoải mái trong tất cả mọi tư thế, chuyển động, dù là trên thảm tập hay không trên thảm tập. Một lần nữa, Yoga không phải là nơi trú ẩn. Nó còn là cuộc sống bên ngoài tấm thảm. 
Picture
Yoga là một quá trình chấm dứt sự lạc lối của ý thức cá nhân. Trong đó, Pranayama là quá trình làm thinh lặng chuyển động của hơi thở. Bằng việc nhận thức được sự liên hệ mật thiết giữa hơi thở và trạng thái tinh thần, người Yogi hiểu rằng để kiểm soát được tâm trí, anh ta phải kiểm soát được hơi thở.

Kết quả của quá trình này, lần đầu tiên người Yogi nhận biết được sự thật về một dòng năng lượng đang liên tục chuyển hóa giữa bên trong và bên ngoài lớp vỏ cơ thể. Và nhờ đó, anh ý thức được rằng mình không phải là cơ thể và đồng thời mình không phải là tâm trí. 

Tất cả những hiểu biết trước đây về lập luận, về suy nghĩ về tri thức đều tỏ ra hạn chế. Chúng luôn bị ảnh hưởng bởi quá khứ, bởi những gì anh đã nghe, bởi những gì anh đã học. Chúng luôn bị ảnh hưởng bởi tương lai, bởi những điều anh không biết. Chúng luôn bị ảnh hưởng bởi cơ thể, bởi sức khỏe, bởi giác quan, bởi suy nghĩ, bởi cảm xúc.
Tâm trí lúc này cũng giống như một chiếc đèn xe máy. Nó chỉ có thể giúp anh quan sát trong một khoảng cách rất giới hạn, để có thể duy trì sự tồn tại cho riêng mình. Thế nhưng, chiếc đèn là không đủ để anh có thể trải nghiệm toàn bộ cuộc sống, những gì đang diễn ra chung quanh con đường. Người Yogi cần một công cụ khác. Giống như hai con bồ câu đã mỏi mệt, và có một thoáng nhìn về cơ hội giải thoát, vào lúc này, người Yogi mới sẵn sàng để bước vào một giai đoạn mới.

Anh cần buông bỏ chiếc đèn. Anh cần buông bỏ tâm trí. Anh cần buông bỏ tất cả mọi giác quan đã giúp anh hiểu biết và tồn tại, đến tận giai đoạn này.
Đã đến lúc phải bỏ chiếc xe lại. Những gì mang anh đến hiện tại, sẽ không thể mang anh đi xa hơn được nữa. Hơi thở tiếp tục được kéo dài, kéo dài, kéo dài.
Hít thở, một trong những hoạt động tối quan trọng của con người, giờ đây chỉ còn sự thinh lặng.
0 Comments



Leave a Reply.

    Picture

    Categories

    All
    Asana
    Ashtanga
    Đường đến Yoga
    Hít Thở
    Luyện Tập
    Người Hướng Dẫn
    Pranayama
    Thiền

    RSS Feed

Powered by Create your own unique website with customizable templates.
  • Home
    • Lớp cộng đồng
  • About
  • Books
  • Blogs